Diễn đàn Kỹ sư điều khiển tàu biển Việt Nam
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Sóng không nổi từ biển

+24
ngoctung35
hoangviet
captainthanh04101988
Elephant_Nguyễn
huythang_kaka
thienminh
Nevermind
typoon
daotiendung
truonghh10c_tn3
soibien06b
vuquanpro
levanvinhhh06b
klv12gcn
DTHANHHH06B
haohao
capt_thinh
vinaseaman
navi
bientinh@S2
Tru Lien 2011
vuphong
ditausuongqua
Vũ Minh Phương
28 posters

Trang 1 trong tổng số 4 trang 1, 2, 3, 4  Next

Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Sun Aug 28, 2011 8:56 pm

Phần 1: Sóng không nổi từ biển

Tôi đi nhiều lắm. Nước ta xuất khẩu hàng hoá tới cảng biển nào thì hầu như tôi đã đến đó. Ngày mới ra trường, hễ đến một cảng biển mới thì tôi lại ghi nhật ký, nhưng giờ đi nhiều thành nhàm chán, tôi không ghi nữa. Mỗi chuyến đi biển một vài tháng, nếu tàu hỏng phải sửa chữa thì 3-4 tháng nên lúc nào tôi cũng thương nhớ vợ con. Cũng là lấy chồng mà người ta sớm tối có nhau, đầu gối tay ấp. Còn tôi thì vài ba tháng mới về nhà ít ngày rồi lại đi.

Vài chục năm trước đây, dân viễn dương chúng tôi rất cao giá. Phải là các cô gái xinh đẹp, con nhà tử tế mới lấy được chồng viễn dương. Đơn giản vì chúng tôi có điều kiện buôn hàng ngoại. Chỉ cần mang về một chiếc xe máy kim vàng giọt lệ màu ốc bươu là bằng người khác làm tối mặt cả năm. Hồi đó, thuỷ thủ ra nước ngoài không được mang theo vàng và ngoại tệ. Chúng tôi phải nấu chảy vàng ra, đổ thành cục nhỏ như hạt xoan, nuốt vào bụng để lên tàu không bị phát hiện. Vì thế chúng tôi đứa nào cũng ăn rất nhiều chuối chín và khoai tây luộc cho dễ đi ngoài và mỗi lần đi lại phải ngồi bô để sau đó đãi lấy vàng. Số vàng đó mang ra nước ngoài, đổi thành xe máy, thành ôtô, thành rượu Tây... mang về nước. Vì thế, lính viễn dương giàu nổi tiếng ở thành phố cảng.

Vợ tôi là hoa khôi. Giờ đã 2 con rồi mà vẫn đẹp. Gái đẹp lấy chồng viễn dương càng đẹp được lâu hơn vì không phải lo kiếm sống. Thương cô ấy một mình nuôi con vất vả và thường xuyên phải chịu cảnh vắng chồng nên hễ ra nước ngoài là tôi tìm mua quà cho vợ, những bộ váy áo lộng lẫy nhất, những đôi giày đẹp nhất, những món đồ trang sức sang quý nhất.

Thái Bình Dương nhiều giông bão, mỗi năm có hàng trăm cơn bão lớn và lính viễn dương đối mặt với bão tố như cơm bữa. Vì thế sinh mạng của thuỷ thủ đoàn trông cậy rất nhiều ở người lái tàu. Tôi đã lái tàu viễn dương hơn 20 năm nên sóng gió dù lớn đến mấy tôi cũng không sợ. Nhưng với tôi sóng không nổi từ biển mà nổi ngay trong nhà mình.

Dấu hiệu về cơn sóng ngầm trong gia đình bắt đầu từ việc con gái tôi tính nết thất thường, nói năng cộc cằn và hay cãi mẹ. Tôi có hai con. Đứa gái đầu lòng đã vào đại học, còn thằng út đang học lớp 11. Là chị cả lẽ ra nó phải biết làm gương trước em nó nhưng không hiểu sao cứ về đến nhà là mặt nó nặng trình trịch và nói năng rất khó nghe.

"Con hết tiền đổ xăng rồi". Đó là cách nó xin tiền mẹ. Tôi nghiêm giọng hỏi: "Con nói với ai? Chẳng nhẽ học tới đại học rồi mà vẫn chưa biết xưng hô cho đúng lễ nghĩa sao?". "Bố đừng mắng con. Bà ấy hiểu cả đấy". "Mày gọi người đẻ ra mày như thế hả?". Tôi quát lên. Nó không nói gì, mặt sa sầm xuống. Tôi quát: "Mày phải xin lỗi mẹ ngay!". Nó ngồi im không nhúc nhích. Giận quá, tôi cho nó một cái tát hằn cả năm ngón tay trên mặt. Nó nức nở khóc và ôm chầm lấy tôi, nói trong tiếng nấc nghẹn: "Bố ơi! Con thương bố lắm! Hay bố đừng đi lái tàu nữa, ở nhà với chúng con". Con gái tôi nói thế có nghĩa là trong gia đình tôi đã có chuyện gì đó bất ổn.

Phần 2: Bến bờ xa

Rồi một lát sau nó lại gọi cuộc thứ hai: "Bố ơi! Bố đừng lái tàu nữa có được không? Hãy xin lên bờ đi bố. Con thấy nhiều thuỷ thủ viễn dương sau một thời gian đi biển đều xin lên bờ và gia đình họ rất ấm cúng bố ạ". Tôi hứa với con gái là sau chuyến này tôi sẽ nộp đơn xin lên bờ. Nhưng cú điện thoại của con cứ ám ảnh tôi mãi. Nó nói thế có nghĩa là gia đình tôi không được yên ấm. Có chuyện gì vậy? Tại sao con gái tôi bỗng dưng lại nổi loạn với mẹ nó? Chưa bao giờ tôi nóng lòng mong ngày trở về như chuyến đi biển đó. Với người thuỷ thủ viễn dương bến bờ luôn là niềm mơ ước còn với tôi đó là một khát vọng. Đó cũng là chuyến đi biển cuối cùng của tôi, vì tôi đã hứa với con gái là sẽ lên bờ, vả lại người phụ lái cho tôi cũng đã trưởng thành.

Hơn 2 tháng sau tôi trở về. Con gái tôi ra bến cảng đón bố. Trước đây, ngày mới lấy nhau khi tôi trở về từ đại dương bao giờ vợ tôi cũng ra đón nhưng mấy năm gần đây thì cô ấy không đón nữa. Có lẽ chuyện tôi đi biển đã quá quen thuộc nên nhà tôi thấy không cần tới những nghi thức trang trọng kia. Song với thuỷ thủ việc có người thân đón ở bến cảng bao giờ cũng gây xúc động mạnh mẽ. Chưa bao giờ tôi thấy việc đó là thừa, là nhàm chán. Trông thấy con gái cầm hoa đứng trên bến cảng, tôi sung sướng chạy như bay trên cầu tàu. Gặp con, tôi khoe ngay với nó chiếc điện thoại di động đẹp nhất mà tôi mua tặng nó. Hai bố con khoác tay nhau ra ôtô. Nó vui vẻ kể về chuyện học hành, chuyện từng ngày nó thường nghĩ về bố. Hoá ra nó không hề giận tôi, dù trước đây tôi đã đánh nó.

Sau mấy ngày nghỉ, tôi nộp đơn xin lên bờ và được chấp nhận ngay. Con gái tôi tự đi chợ, tự đứng bếp làm một bữa cơm thịnh soạn để ăn mừng sự kiện này. Hoá ra nó đã trưởng thành thật rồi mà tôi thì vẫn coi nó như trẻ con. Có một điều hơi lạ lùng là hình như vợ tôi không vui mừng về việc tôi được lên bờ. Tôi nghe tiếng con bé gắt mẹ nó trong bếp: "Sao mẹ kỳ lạ thế! Chẳng nhẽ mẹ muốn bố cứ lênh đênh mãi trên biển sao?". Chuyện lạ lùng thứ hai là sau khi tôi được lên bờ thì vợ tôi muốn xin đi làm. Ngày xưa mười tám đôi mươi không đi làm, giờ đã hơn 40 tuổi lại muốn đi làm, trong khi kinh tế gia đình tôi rất vững vàng, không đến nỗi vợ con phải vất vả đi kiếm tiền. Về việc nhà tôi đi làm con gái tôi phản đối thẳng thừng: "Con không đồng ý. Nếu là công nhân viên Nhà nước thì mẹ sắp đến tuổi nghỉ hưu rồi, vậy còn cố đi xin việc làm gì. Giờ là lúc mẹ phải ở nhà, chăm lo tề gia nội trợ để bố và chúng con được nhờ". Nhưng vợ tôi cương quyết đòi đi làm. Cuối cùng con gái tôi nói: "Con biết mẹ định xin vào đâu rồi. Như thế không tốt đâu". Nó nói câu đó với một giọng rất nghiêm khắc khiến tôi chột dạ. Nhà tôi sẽ xin đi làm ở đâu và vì sao mà con gái tôi nói là không tốt?

Dù cả tôi và con gái không tán thành nhưng vợ tôi vẫn kiên quyết đi làm và không ai ngăn cản được. "Anh cả đời tung hoành năm châu bốn biển, em ở nhà lo nuôi con và trông nhà cho anh như ôsin. Giờ anh đã lên bờ và các con cũng đã lớn em muốn được ra với xã hội vài năm để được biết thế nào là một người làm công ăn lương". Nghe nhà tôi nói vậy, con gái tôi nhìn mẹ bằng ánh mắt nẩy lửa. Tôi cảm thấy mái ấm gia đình đang bất yên. Với thủy thủ viễn dương, bến bờ xa thế nhưng rồi chúng tôi cũng đến được. Còn bến bờ hạnh phúc, với tôi thật xa vời.


còn nữa
lol!


Được sửa bởi Vũ Minh Phương ngày Mon Aug 29, 2011 8:36 pm; sửa lần 1.
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Sun Aug 28, 2011 8:57 pm

Phần 3: Biệt danh của tôi

Vì từ lâu các con tôi đã không được mẹ nấu cho ăn sáng nên đã thành thói quen, buổi sáng ai thích ăn gì thì cầm tiền ra quán. Bây giờ tôi đã lên bờ nên hàng ngày ba bố con thường kéo nhau đi ăn quà sáng. Các con tôi thích như thế vì ấm cúng hơn. Bữa trưa nhà tôi cũng ít về mà thường ăn trưa ở công ty. Con gái tôi hết giờ học là phóng xe về nhà ngay rồi cùng bố làm cơm trưa. Đời thuỷ thủ giống như đời lính, phải biết tự phục vụ mình nên tôi cũng biết nấu ăn. Làm bếp với bố con gái tôi rất vui, hát luôn miệng, nhưng hễ nhắc đến mẹ là nó lại cáu: "Bố hãy coi như không có bà ấy ở trong nhà này nữa. Bố con mình đùm bọc, yêu thương nhau như thế này là được rồi". Câu nói của nó khiến tôi lo lắng thật sự. "Tại sao con lại nói như thế ?". "Bố đến cơ quan không nghe mọi người nói gì à?". "Không chẳng ai nói gì với bố cả. Nhưng làm sao? Có chuyện gì con nói với bố đi". Con bé lại im lặng. Tôi biết tính nó. Nếu nó không muốn nói thì có cậy miệng cũng không được lời nào.

Ngày hôm sau, công ty chúng tôi đón một chuyến tàu từ nước ngoài trở về. Anh em thuỷ thủ viễn dương sau mỗi chuyến đi xa về thường có quà cho những người ở trên bờ. Khi anh em văn phòng khui thùng qùa chia nhau, tôi nghe họ nói với nhau: "Mấy con dao inox này để cho "Sơn Hươu", vì nó hay phải làm bếp". "Thế vợ nó đâu?". "Vợ nó thì kể làm gì. Thế mới gọi là "Sơn Hươu". " Hoá ra tôi có biệt danh. Nhưng tại sao anh em trong công ty lại gán cho tôi cái biệt danh đó. Tôi hỏi mấy người cùng phòng thì họ cười ầm lên: "Ông không biết một tí nào ư? Thế trên đầu con hươu có cái gì?". Tôi tím mặt đi vì uất ức và xấu hổ. Với một thằng đàn ông, đây là nỗi nhục không thể nào quên được. Thì ra con gái tôi đã biết tất cả chuyện này từ lâu nhưng không dám nói thẳng với bố, chỉ bóng gió úp mở. Cũng vì biết tất cả nên nó xem thường mẹ. Tôi thấy không nên hỏi thêm con về chuyện này mà tự mình phải tìm cho rõ ngọn ngành. Tôi bí mật theo dõi và một lần vào tầm gần trưa tôi thấy vợ tôi lên xe của tay giám đốc công ty Thương mại & Du lịch, đi ra Đồ Sơn. Tôi gọi taxi bám theo và bắt quả tang hai anh chị dắt nhau vào nhà nghỉ. Tôi túm cổ thằng cha đó, thọi một quả đấm vào mặt hắn. Cánh tay thủy thủ mà vung quả đấm lên thì khủng khiếp. Hắn bị gãy 3 cái răng, máu trào ra đầy miệng. Tôi chỉ mặt hắn mà bảo rằng: "Muốn sống để nuôi vợ con thì hãy chấm dứt trò mèo mả gà đồng này đi. Nếu không chỉ thêm một quả nữa là mày tận số". Hắn khúm núm vâng dạ, xin được tha thứ và cầu xin tôi đừng nói gì với vợ nó cả. Tôi bỏ ra quán, ngồi uống một lúc hết cả chai Whisky rồi lao ra bãi tắm, bơi một mạch ra tít ngoài khơi. Khách du lịch không được phép bơi xa như thế, nhưng tôi là thuỷ thủ, bơi xa là chuyện hết sức bình thường. Biển xanh làm cho tôi hạ hoả và bình tĩnh lại. Khi soi vào gương thấy mặt mình đã trở lại trạng thái bình thường tôi mới về nhà. Tôi không muốn các con tôi nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của bố. Chuyện riêng của bố mẹ, chúng tôi phải tự giải quyết với nhau, không để ảnh hưởng tới con cái.

Phần 4: Tình thương lớn hơn lòng tự trọng

Nhưng người như Sơn mà thở dài thì thật khủng khiếp, ngỡ như trái tim anh nát ra từng mảnh trong tiếng thở dài đó. Tôi thương anh vô cùng mà không biết nói gì làm gì lúc này. Người như Sơn không thích người khác bày tỏ lòng thương đối với mình, càng không thích được vuốt ve an ủi. Song tôi biết chắc chắn rằng Sơn sẽ còn kể nữa. Với nỗi đau khổ đầy ứ trong ngực nếu không được xả bớt ra thì anh không thể chịu đựng nổi.

- Anh có rượu không - Sơn hỏi.

- Có. Nhưng rượu thường thôi.

- Rượu gì cũng được. Cho tôi xin một cốc.

Tôi mở tủ, rót cho Sơn một cốc lớn. Anh uống một hơi cạn cốc rồi lại xin thêm cốc nữa. Tâm hồn anh đang trống trải và bao nhiêu rượu rót vào cũng không đầy. "Tôi uống hết chai anh nhé! Tôi buồn lắm. Buồn khủng khiếp. Sao vợ mình lại trở thành người như thế hả anh! Sau bữa đó tôi coi như cô ấy đã chết rồi. Lần đầu tiên vợ chồng nằm chung giường mà không hề động đến nhau, mỗi đứa nằm quay mặt về một hướng. Tôi khinh bỉ cô ấy. Nhân cách mạt hạng. Nếu tôi mà đã ngoại tình thì không bao giờ tôi đụng vào vợ nữa. Còn cô ấy, ngoại tình mà mỗi tối vẫn phun nước hoa lên gối, vẫn ôm hôn chồng, vẫn ân ái như không có chuyện gì xảy ra. Với vợ, thuỷ thủ bao giờ cũng thèm khát. Về đến nhà là ghì lấy vợ, dính chặt vào vợ không muốn rời ra và cô ấy vẫn ôm tôi rất chặt. Sao lại có thứ đàn bà như thế hả anh? Tôi đã sống bên vợ những ngày rất cô đơn. Tôi đã chịu đựng rất nhiều. Anh em ở công ty nhiều người mắng vào mặt tôi: "Sao mày hèn thế! Mày không có lòng tự trọng ư? Một thằng thuỷ thủ mà không có lòng tự trọng thì đâm đầu xuống biển mà chết đi cho rảnh". Tôi cắn chặt môi im lặng. Ly hôn thì quá dễ. Nhưng tôi thương các con lắm. Tình thương của một người bố dành cho các con còn lớn hơn cả lòng tự trọng. Dù nghèo đến mấy nhưng nếu có các con thì vẫn có gia đình, còn cho dù giàu mấy mà không có con cái thì cũng không còn là gia đình nữa. Vì thế mà tôi phải cố nén mình lại, xử sự thật mềm với vợ để cố giữ lấy mái ấm gia đình.

Khi các con đã đến trường, tôi ngồi đối diện cô ấy, cố lấy hết bình tĩnh để nói với vợ thật nhẹ nhàng: "Cũng tại anh hay phải đi xa nên em phải chịu thiệt thòi về tình cảm. Thôi thì chuyện đã rồi hãy bỏ qua đi. Không ai nắm tay được tối ngày. Giờ anh đã lên bờ, không bỏ em cô đơn một mình nữa. Vợ chồng mình sẽ làm lại từ đầu, sẽ yêu thương nhau như ngày xưa để các con được có tình thương của cả bố lẫn mẹ. Nếu gia đình tan vỡ thì các con sẽ bị thiệt thòi nhiều lắm. Chúng như con chim non, nếu cái tổ bị vỡ thì sẽ bơ vơ và chống chọi làm sao được với sóng gió của cuộc đời".

Vợ tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ khóc. Nước mắt đàn bà có thể làm mềm cả thép. Tôi lại thấy thương vợ. Sau hàng tháng trời không nói với nhau một lời nào, không đụng vào nhau, hôm đó tôi lại ôm ngang lưng vợ và hôn khẽ lên mái tóc cô ấy. Ngày hôm sau từ công ty về nhà tôi mua một bó hoa thật đẹp để tặng vợ. Con gái tôi vui ra mặt. Nó vỗ tay reo lên: "Chúng con hoan hô bố mẹ!" Sau sự cố ở Đồ Sơn, vợ tôi không đi làm nữa, chỉ ở nhà lo cơm nước cho chồng con.

còn nữa


Được sửa bởi Vũ Minh Phương ngày Mon Aug 29, 2011 8:38 pm; sửa lần 1.
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Sun Aug 28, 2011 8:59 pm

Phần 5: Tôi ghét sự giả dối

Không phải người đàn ông nào cũng biết đặt tình thương lên trên lòng tự trọng. Tính tự ái của đàn ông rất cao. Trong hoàn cảnh của Sơn thì ai cũng cảm thấy mình bị xúc phạm nặng nề và thật khó tha thứ cho người phạm lỗi. Nhưng anh đã nghĩ rất nhiều đến các con và trái tim người bố đã chiến thắng. Anh không ly hôn mà quyết định duy trì đời sống hôn nhân như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Đây là một việc không dễ.

Vào một ngày thứ 7, tôi về Hải Phòng thăm Sơn. Anh đã tạo dựng được một cơ ngơi khá khang trang, một biệt thự ba tầng, có sân, vườn, cây xanh. Vợ anh khá đẹp. Với một người vợ, đàn ông thường mong ước ba điều, là nghệ nhân trong nhà bếp, là bông hoa tươi trong phòng khách và là nhà ngoại giao khi đi bên chồng. Vợ Sơn có đủ cả ba điều đó. Chị tỏ ra biết quý bạn của chồng, biết nói với khách một cách lịch sự với nụ cười dịu dàng trên môi.

Bữa cơm ở nhà Sơn rất vui. Sơn nói chuyện rất nhiều trong bữa ăn và anh cũng là người biết trò chuyện. Nhưng khi đưa tôi đi dạo trên bến cảng anh lại làm tôi ngạc nhiên. Anh hỏi tôi: "Anh có nhận thấy tôi giả dối không?". Và không đợi tôi trả lời, Sơn nói tiếp: "Sự vui vẻ tôi cố tạo ra trong các bữa cơm chiều là giả dối. Tôi rất ghét sự giả dối. Nhưng bây giờ người giả dối nhất lại là tôi. Phụ nữ thích giao tiếp, thích đối thoại. Một bữa ăn im lìm đối với phụ nữ là một bữa cơm nặng nề, dù có cao lương mỹ vị cũng không thấy ngon. Những câu chuyện trong bữa ăn giúp cho nhà tôi có được sự tự nhiên, bởi sau sự cố tày trời ở Đồ Sơn để nhìn thẳng vào mắt chồng không phải là dễ. Vì thế lúc nào tôi cũng cố tạo ra không khí vui vẻ. Nhưng đó là sự vui vẻ giả dối, nó giả dối ngay từ trong những câu chuyện tôi bịa ra để nói trong bữa cơm chiều.

Nhưng tôi chỉ có thể đóng kịch, có thể giả dối được trong bữa cơm chứ không thể giả dối được trên giường ngủ. Tối nào nhà tôi cũng tắm rất cẩn thận và xức một loại nước hoa đầy quyến rũ. Nhà tôi vào buồng ngủ với một bộ đồ ngủ khêu gợi nhất. Chúng tôi ôm hôn nhau thắm thiết. Cái phần đàn ông trong tôi trỗi dậy rất sung mãn. Nhưng khi nhà tôi bắt đầu cởi bỏ quần áo thì tôi lại bị xẹp ngay. Cái gã đàn ông kia đã trở thành một bóng ma luôn ám ảnh trên giường ngủ của chúng tôi và mỗi khi tôi định ân ái với vợ thì nó lại hiện lên. Tôi phải nói dối vợ rằng dạo này công việc của anh hơi nhiều và căng thẳng. Anh xin lỗi em. Nhưng tôi không thể nói dối mãi được như thế. Vợ tôi cho rằng tôi đã bắt đầu suy yếu về sinh lý. Vì thế nhà tôi phải tìm những món ăn bổ dương để nấu cho chồng. Rồi cô ấy ngâm cho tôi những vò rượu thuốc dành cho đàn ông, dâm dương hoắc, cá ngựa, rắn biển, nhung hươu...

Tôi biết những thứ đó là thừa bởi tôi rất sung mãn. Nhưng làm sao nói thật được với vợ về tình trạng tâm lý của tôi. Có những sự thật không thể nói được, vì nói ra nó sẽ như một quả bom ném vào đời sống vợ chồng. Tôi vẫn ăn những món ăn bổ dương mà vợ tôi làm, vẫn uống những thứ rượu đó với một vẻ biết ơn giả dối. Tôi bất lực trước vợ do yếu tố tâm lý chứ không do sinh lý. Vì thế, có bồi bổ mấy cũng không có tác dụng gì, chỉ tốn tiền và uổng công. Nhưng nhà tôi lại không hiểu điều đó. Cô ấy đi hỏi các thầy thuốc Đông y để tìm cách trả lại phong độ cho tôi. Lẽ ra tôi phải khuyên cô ấy đừng cố gắng vô ích như thế mà hãy chờ đợi thời gian, chờ đợi tôi khắc phục được tình trạng tâm lý tồi tệ của mình. Nếu tôi còn nghĩ tới một gã đàn ông kia thì mọi cố gắng của cô ấy đều vô ích.

Phần 6: Thực phẩm của tình yêu

Có lẽ giờ này vợ Sơn đang đến lớp học nấu ăn buổi tối. Chị vẫn loay hoay tìm cách lấy lại phong độ cho chồng. Trong cẩm nang đời sống hôn nhân có một chương khá hấp dẫn - "Thực phẩm của tình yêu".

Với các nước phương Tây thì chocolate là đầu vị. Người ta nghiện chocolate. Trong ngày lễ Valentine quà tặng bạn gái nhất thiết phải có hoa hồng và chocolate. Tại cung đình của vua Louis XV (Pháp) chocolate được dùng làm thuốc kích dục, vì nó chứa một lượng lớn chất phenyle thylalamine, một chất được sản sinh trong não khi một người đang yêu. Nhưng chocolate có thể làm suy tàn khí sắc, gây táo bón và làm bạn béo phì.

Với thực phẩm tình yêu thì hình như người phương Đông khôn ngoan hơn. Tỏi, tiêu, ớt được người Trung Quốc coi như những loại thực phẩm có tính kích thích mạnh. Tỏi chứa aliin, một chất kích thích và tiêu, ớt chứa myrystin còn mạnh hơn nữa. Con hàu ở biển được người Trung Quốc coi là một món ăn kích thích. Hàu chứa một số enzyma và hormone, lại nhiều kẽm, một nguyên tố vi lượng rất cần cho sự sinh trưởng và đóng vai trò quan trọng trong chức năng của tuyến tuyền liệt (tuyến dẫn tinh và đóng vai trò quyết định tạo nên phong độ đàn ông).

Người Trung Quốc và người Thổ Nhĩ Kỳ từ nhiều thế kỷ nay đã nhai những hạt bí đỏ tầm thường và rẻ tiền như một món ăn vặt hàng ngày để duy trì khả năng sinh lý và làm gia tăng những hormone tuyến tiền liệt. Mỗi ngày dùng khoảng 30g hạt bí đỏ sẽ giúp bảo vệ tuyến tiền liệt của người đàn ông khỏi bệnh ung thư và bảo toàn chức năng của nó cho đến tuổi thất thập cổ lai hy.

Trong một báo cáo khoa học của một bác sĩ người Mỹ Marsh Morrison đã cho rằng, sở dĩ hạt bí đỏ có hiệu quả trong việc nâng cao chức năng của tuyến tiền liệt là do chúng cung cấp dồi dào các acide béo không no, dồi dào lượng sắt hữu cơ, 30% hàm lượng chất protein tinh khiết nhất và dễ đồng hoà nhất. Tất cả những chất này đều cần thiết cho chức năng tuyến tiền liệt. Những thực phẩm tình yêu của phương Đông chủ yếu được rút ra từ dược thảo và một số bộ phận của động vật chứ không dùng tới hoá chất như phương Tây. Những chất kích thích mạnh nhất của người Hoa gồm có kỷ tử, nhân sâm, bạch chỉ, mao địa hoàng, quế, cam thảo, lộc nhung, thằn lằn chấm đỏ, hải mã, khô ngọc hành của hải cẩu, mai rùa, nhộng tằm và khô thai bàn (nhau người). Những thứ kể trên là những chất tráng dương rất hiệu nghiệm vì chúng chứa đầy những protein cần thiết cho sự sinh trưởng như albumin, gelatin và nhiều acide amie khác nhau trực tiếp kích thích tuyến tiền liệt và làm gia tăng việc sản xuất tinh dịch. Chúng cũng chứa những enzyme, hormome và những khoáng chất có tầm quan trọng sinh tử đối với khả năng giao hợp của nam giới, gồm có collagen, keratin, lysine, arginine, androsteno, calcium và nhiều chất khác. Trong số những vị kể trên, lộc nhung (sừng nai) được coi là hiệu quả nhất. Nhà Đông y vĩ đại đời Đường Tôn Tư Mạo đã nói về sừng nai trong bộ "Thiên kim yếu phương" (những phương thuốc quý) như sau: "Không có gì quý hơn sừng nai để làm cho đàn ông tráng kiện và trẻ trung, làm cho họ không mệt mỏi trên giường, ngăn ngừa sự suy nhược và duy trì khí sắc".

Nhưng số đông các cặp uyên ương không cần nhiều lắm những thực phẩm đó. Thực phẩm tình yêu quý nhất đối với họ là lòng chung thuỷ, là biết sống cho nhau, sống vì nhau mãi mãi. Chính điều này khiến người ta luôn nghĩ tới nhau, luôn thèm khát nhau và đó là điều Sơn hiện không có. Không có điều này thì mọi thực phẩm tình yêu đều vứt đi hết.

còn nữa


Được sửa bởi Vũ Minh Phương ngày Mon Aug 29, 2011 8:39 pm; sửa lần 2.
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Sun Aug 28, 2011 9:00 pm

phần 7: Vợ tôi xinh quá mức cần thiết

Mùa hè mà được ăn cốc chè thập cẩm với đá xay thì tuyệt quá. Hôm đó vợ Sơn hỏi tôi: "Anh Hoàng có biết bài thuốc trường xuân tửu không?". Tôi cười: "Bất ngờ bị bà chủ kiểm tra nhưng rất may là trúng tủ. Tôi thuộc bài thuốc đó. Đây là bài thuốc riêng của ông Yang Sen, một người tinh thông Lão giáo, một vị tướng hồi hưu từ Hoa lục. Ông đã sống và hành đạo tại Đài Bắc cho tới khi ông qua đời năm 1976, thọ 98 tuổi. Bài thuốc của ông là tinh hoa đúc rút từ nhiều đời, nhiều pho sách thuốc cổ của phương Đông. Nó phải được uống khi bụng đói. Đây là bài thuốc rất tốt dùng để khai vị và chuyện phòng the. Dùng một cốc nhỏ trước bữa ăn ta sẽ ăn rất ngon miệng. Dùng nửa giờ trước khi đi ngủ nó sẽ làm cho hưng phấn, kích thích các tuyến nội tiết, nâng cao sự tuần hoàn, kích động các cơ quan sinh dục và nâng cao sinh lực. Tuy nhiên, bài thuốc này không cho ta có sức mạnh sấm sét sau khi cạn một ly nhỏ nhưng sẽ có sự dâng trào sinh lực bền bỉ, ấm áp và một cảm giác khoẻ khoắn. Nó có tất cả 17 vị: Lộc nhung, lộc giao (cao sừng nai), a giao (cao da lừa đen), quy giao (cao mai rùa), dâm dương hoắc, thục địa hoàng, hoàng kỳ, đương quy, đỗ trọng, kỷ tử, nữ trinh tử, tiêu dương, thai bàn (nhau người), nhân sâm, phúc bồn tử, cá ngựa 2 con, cáp giới (thằn lằn chấm đỏ) 2 con, một đực, một cái.

Cho tất cả các dược liệu trên vào một cái vò lớn bằng gốm dung tích 8 - 10 lít. Rót vào vò 6 lít rượu nếp loại nặng, trên 400. Bịt kín vò lại để ngâm trong khoảng từ 3 - 6 tháng. Thỉnh thoảng lắc vò để trộn đều các dược liệu. Sau 3 - 6 tháng, chắt lấy một nửa rượu trong vò và lọc vào những chai sạch. Rót thêm 3 lít rượu mới vào phần rượu thuốc còn lại và lại ngâm từ 3 - 6 tháng, để có được ít nhất là 9 chai rượu. Sau lần lọc cuối cùng, đổ tất cả bã rượu vào một cái rá lớn, để nó lên một cái âu lớn và đặt một hòn đá nặng hay một vật nặng khác để ép lấy phần rượu còn lại. Cần làm ngọt các chai rượu bằng 1-2 thìa cà phê mật ong. Sau khi để yên trong vài giờ ta sẽ có một thứ nước trong suốt màu hổ phách rực rỡ. Nó có thể để lâu bao nhiêu tùy thích. Đó là trường xuân tửu. Bài thuốc này có mấy vị phải sang Côn Minh - Trung Quốc mới mua được. Còn lại thì có thể lên phố Thuốc Bắc (Hà Nội) là mua được hết. Còn thai bàn thì phải nhờ các hộ lý ở bệnh viện phụ sản lấy cho".

Trên đường đánh xe đưa tôi về Hà Nội, anh Sơn nói: "Tôi nghe anh nói về bài thuốc trường xuân tửu mà thấy ù cả hai tai. Rồi nhà tôi sẽ lặn lội đi mua bằng đủ những vị anh vừa nói và làm đúng như thế. Thật khổ thân cô ấy, vì tôi có cần tới những thứ đó đâu". Tôi thừa biết Sơn mời tôi xuống chơi nhà anh là muốn nhờ tôi nói với vợ anh điều mà anh rất khó nói. Nghĩa là anh không phải bị quá tải thần kinh, cũng không phải yếu về sinh lý mà do bị ức chế về tâm lý. Nhưng tôi không muốn nói với vợ Sơn điều đó, vì nếu nói ra thì chị ấy sẽ rất đau khổ.

Chuyện gia đình Sơn có lẽ phải giải quyết theo một hướng khác. Tôi nói: "Anh Sơn có một người vợ hội đủ các nét đẹp tiêu biểu của người phụ nữ truyền thống". Sơn cướp lời tôi:"Sai lầm chết người của tôi là ở chỗ đó. Tôi đã chọn một người vợ xinh quá mức cần thiết. Tây Thi, Dương Quý Phi là của các hoàng đế, hoa hậu là của các đại gia. Tôi không phải là hoàng đế, cũng không phải là đại gia mà lấy vợ đẹp quá. Người ta lấy vợ bình thường thì được một mình một vợ. Còn tôi lấy vợ xinh quá mức cần thiết thì phải chịu cảnh hai mình một vợ".

phần 8: chuyện người đàn bà ngoại tình

Cái khó trong chuyện của gia đình Sơn không phải do sự xung khắc về cá tính, cũng không phải do lầm lỗi của người vợ mà do Sơn không vượt qua được sự ức chế trong tâm lý. Chuyện tưởng như không cần phải ly hôn nhưng tình thế đang đẩy sự việc đến chỗ ly hôn vì cứ sống với nhau thì càng làm khổ nhau nhiều hơn mà thôi. Gia đình này lành hay rách đều do Sơn quyết định. Tôi có thể nói thẳng với Sơn suy nghĩ của mình, phân tích cặn kẽ mọi khía cạnh, nhưng trước khi làm việc đó tôi muốn gặp riêng vợ Sơn để tìm hiểu kỹ hơn về bi kịch của gia đình họ. Tôi gọi điện mời vợ của Sơn đến văn phòng tư vấn gia đình. Và câu chuyện của chị hoàn toàn nằm ngoài suy đoán của tôi:

- Em và anh ấy là bạn học của nhau thời phổ thông. Vợ anh ấy bị bệnh ung thư không thể cứu chữa được. Hôm chị ấy mất em có đến đưa tang. Thằng bé con trai của anh ấy lúc đó mới lên 7 đang học lớp 2. Cả lớp của nó cũng đến đưa tang. 40 đứa trẻ níu áo nhau, rồng rắn đi sau quan tài nhìn thương lắm. Em đi bên cạnh thằng bé, vịn vai nó vì sợ nó ngã. Trên đường từ nhà ra nghĩa trang thằng bé không hề khóc một tí nào. Nhưng đến khi hạ huyệt và lấp đất thì thằng bé hoảng hốt. Nó nhào tới ôm lấy hai đầu gối em và khóc gào lên: "Đừng làm thế! Đừng làm thế! Cô ơi xin mọi người đừng làm thế!". Em bế thằng bé lên, áp ngực nó vào ngực mình, nghe nhịp tim của nó đập nhanh khủng khiếp, tưởng như trái tim nhỏ bé đó đang vỡ ra thành từng mảnh nhỏ. Em thương cháu vô cùng và tự hứa với mình là sẽ thường xuyên qua lại chăm sóc cháu hết sức chu đáo cho tới khi bố cháu có vợ mới. Một hôm có việc từ nhà bên ngoại ra về muộn, em tạt xe qua cổng trường tiểu học, thấy thằng bé đang thập thò đứng phía sau cánh cổng sắt, chắc người lái xe ôm được thuê đưa đón cháu có việc gì đó đột xuất nên không đến đón được.

Em đưa cháu về nhà, chờ mãi vẫn không thấy bố cháu về. Đến giờ ăn tối bố cháu cũng chưa về. Em đưa cháu đi ăn phở rồi trở về mà cũng chẳng thấy bố cháu đâu cả. Nếu em bỏ về lúc đó thì thương cháu quá, nó sẽ cô đơn và rất lo sợ. Hơn 10 giờ đêm bố cháu mới về, chân nam đá chân chiêu và nôn thốc nôn tháo ra nhà. Anh ấy say rượu ghê quá. Thằng bé thấy bố như thế thì sợ tái mét cả mặt. Em vực anh ấy lên giường và lau mặt mũi cho anh ấy rồi lau sạch sàn nhà và dạy cháu học bài. Lúc đó em không thể ra về được, sợ nhỡ anh ấy có việc gì thì không ai giúp đỡ. Khoảng 3 giờ sáng thì anh ấy tỉnh rượu. Em mang tới cho anh ấy một cốc nước cam để uống cho tỉnh hẳn. Rồi em giúp anh ấy thay bộ quần áo chua lòm hơi rượu. Bất ngờ anh ấy chồm dậy, ghì chặt lấy em. Không phải anh ấy thừa gió bẻ măng, cũng không phải anh ấy yêu em, ngay trong lúc đó anh ấy vẫn luôn miệng gọi tên người vợ đã mất. Chuyện tội lỗi của em bắt đầu như vậy. Em không phải là một con đàn bà lăng loàn, cũng không phải là một kẻ sa đoạ, nhưng đã nhỡ mất rồi.

Nhìn gương mặt phúc hậu và đôi mắt to đầy nước của chị tôi tin hoàn toàn những lời chị nói. Trời phú sẵn cho mỗi người đàn bà một trái tim để làm mẹ, lúc nào cũng sẵn sàng bao dung, chở che những số phận đáng thương, lúc nào cũng đầy ắp lòng trắc ẩn. Trái tim chị đầy tình thương và chính tình thương đó đã đưa chị bước quá đà.

còn nữa


Được sửa bởi Vũ Minh Phương ngày Mon Aug 29, 2011 8:41 pm; sửa lần 1.
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Sun Aug 28, 2011 9:05 pm

Phần 9: khi yêu người ta có thể rất ích kỷ

Nhưng tình yêu cũng có thể khiến con người trở nên rất ích kỷ, xem người mình yêu như một tài sản sở hữu độc quyền và Sơn là một người như vậy. Đã đến lúc tôi có thể nói với anh hết sức thẳng thắn với tư cách hai người đàn ông từng trải đối thoại với nhau.

Tôi không mời anh đến văn phòng mà đưa anh về nhà riêng của tôi, vừa nhâm nhi những cốc vang đỏ, vừa trò chuyện. Tôi mở cho Sơn nghe đoạn băng tôi ghi lại câu chuyện của vợ anh và nói: "Nhìn anh ai cũng tưởng là anh khoẻ khoắn lắm, nội lực đầy đủ lắm, nhưng thật ra anh là một gã đàn ông hèn yếu. Sự hèn yếu của anh thể hiện ở chỗ anh không sao chiến thắng được chính mình, không vượt qua được tính ích kỷ tầm thường của những gã đàn ông xem vợ như một tài sản riêng. Anh từng nói rằng tình thương còn lớn hơn cả lòng tự trọng. Tôi rất quý anh về câu nói đó. Vì thương vợ con mà anh quyết giữ lấy mái ấm gia đình. Nhưng anh lại không vượt qua được tính ích kỷ nhỏ nhen của mình và vì thế mà tình thương của anh đã mang lại đau khổ cho người khác.

Tình thương mà như thế thì sẽ trở thành giả tạo và anh lộ nguyên hình là một gã nguỵ quân tử. Nếu cho phép so sánh giữa hai trái tim thì trái tim của vợ anh đẹp hơn, lớn hơn, cao cả hơn trái tim của anh nhiều lần. Nếu anh không vứt bỏ được cái tính ích kỷ tầm thường của anh thì tốt nhất là hai người nên ly hôn. Con gái anh không còn bé nữa, đã vào đại học rồi và đã bắt đầu biết suy nghĩ rồi, nếu bố mẹ ly hôn thì cháu cũng hiểu được. Nhưng tôi đoán chắc rằng anh sẽ không tìm thấy một người phụ nữ thứ hai đẹp và tốt như vợ anh bây giờ đâu. Anh chỉ thật sự là đàn ông khi anh biết sống thật cao thượng. Còn bây giờ thì anh đang giả vờ cao thượng chứ không phải là cao thượng thật sự".

Trong khi làm tư vấn gia đình, tôi chưa bao giờ nói với ai thẳng tưng như vậy. Nhưng với người lính viễn dương này thì tôi dám nói tất cả, vì lính biển không sợ sóng gió và ưa sự thẳng thắn. Sơn ngồi im rất lâu. Rồi anh nắm chặt tay tôi: "Cảm ơn anh về những điều anh nói hôm nay. Tôi sẽ cố gắng thay đổi, cố gắng tự thắng mình".

Có hai giọt nước mắt rất to lăn ra từ đôi mắt của Sơn. Đàn ông ít khóc nhưng mỗi giọt nước mắt của họ nặng hơn tất cả nước mắt một đời người đàn bà cộng lại.

_hết_
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by ditausuongqua Mon Aug 29, 2011 10:10 pm

anh nào yêu được em này cũng.......sướng nhỉ!
chúc 2 bạn hạnh phúc!
ditausuongqua
ditausuongqua
Carpenter

Tổng số bài gửi : 36
Điểm kinh nghiệm : 29
Ngày tham gia : 28/06/2011

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Tue Aug 30, 2011 10:52 am

anh nào yêu được em này cũng.......sướng nhỉ!
chúc 2 bạn hạnh phúc!
ý anh là em nào Cười lăn lộn) Razz :o Twisted Evil
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by ditausuongqua Tue Aug 30, 2011 8:38 pm

Vũ Minh Phương đã viết:ý anh là em nào Cười lăn lộn) Razz :o Twisted Evil
là em đó!
chúc tụng cho 2 đứa
ditausuongqua
ditausuongqua
Carpenter

Tổng số bài gửi : 36
Điểm kinh nghiệm : 29
Ngày tham gia : 28/06/2011

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by vuphong Wed Aug 31, 2011 10:37 am

bài này đã đánh trúng tâm sự của thủy thủ rồi. Wink
bác nào có ý định lên bờ sớm ko?
cuộc sống của những "sói biển" là vậy, hy vọng anh em tìm được hậu phương vững chắc.
hãy yêu hết mình và biết tha thứ!
vuphong
vuphong
Second Officer

Tổng số bài gửi : 220
Điểm kinh nghiệm : 195
Ngày tham gia : 29/06/2010
Đến từ : Nam Dinh

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Tru Lien 2011 Wed Aug 31, 2011 5:25 pm

Đây đúng là thực trạng tồi tệ của ngành hàng hải,đời cũng hơi bất công nhỉ.
Mình đi làm biết bao là sóng gió thế mà có tiền gửi về cho thằng khác tiêu,gửi tiền để nuôi con của thằng khác.
Điều không thể chấp nhận được.
Mong rằng anh em không phải gặp cảnh như vậy.
Razz tongue Arrow
Tru Lien 2011
Tru Lien 2011
Ordinary Seaman

Tổng số bài gửi : 8
Điểm kinh nghiệm : 7
Ngày tham gia : 25/08/2011

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Wed Aug 31, 2011 8:23 pm

em đã đọc truyện này cách đây 2 năm. và em đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần, suy ngẫm rất nhiều lần mà cũng không thể hiểu nổi nên trách ai trong truyện ngắn này? trách người vợ có tình thương người quá đáng, hay người chồng phải làm việc nơi xa xôi ngoài biển cả?

mỗi lần đọc lại trang truyện ngắn này thì em lại có cảm xúc khác nhau. lúc thì lại thấy trách người vợ sao mà dễ dàng cảm thông cho người khác rồi lại rơi vào cái vòng luẩn quẩn thế? lúc thì lại thấy trách người chồng sao lại để mặc cho vợ con sống cô đơn, lẻ loi một mình ở trên đất liền nhiều cám dỗ ấy? lúc thì lại cảm thấy vui vui vì nhờ có biến cố đó mà cuộc sống họ ấm êm hơn, người vợ lại có người chồng luôn bên cạnh, những đứa con lại được gần bên bố. một gia đình hạnh phúc luôn có cả bố và mẹ ở bên cạnh có phải tốt hơn cho những đứa con hay sao?

càng đọc truyện ngắn này em lại càng cảm thấy ngưỡng mộ những con trai Hàng Hải như các anh. tình yêu dường như quá xa xỉ đối với sói biển, nhưng soi biển cũng thủy chung, yêu vợ, thương con lắm đấy chứ. và điều đặc biệt là, có lòng khoan dung và biết tha thứ, vượt qua tính ích kỷ của mình. và chỉ có tình yêu đích thực mới vượt qua được cái sóng gió khó khăn này?

sói biển ơi, dù có bất cứ điều gì thì cũng thật bình tĩnh và đừng nóng nảy để rồi mất đi tình yêu lớn của mình nhé!

Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Wed Aug 31, 2011 8:36 pm

Bài gửi by vuphong Today at 10:37 am
bài này đã đánh trúng tâm sự của thủy thủ rồi. Wink
bác nào có ý định lên bờ sớm ko?
cuộc sống của những "sói biển" là vậy, hy vọng anh em tìm được hậu phương vững chắc.
hãy yêu hết mình và biết tha thứ!

đã có lần, người yêu em hỏi: mai sau anh đi tàu em có chờ anh được không?,
em trả lời rành rọt: còn tuổi trẻ, thì anh cứ đi biển cho thỏa mãn tình yêu với biển cả. nhưng khi lấy em, có vợ, có con rồi thì phải lên bờ chứ. không thì nhớ lắm. muộn nhất đầu 3 phải lên bờ, về ở nhà với vợ con. Cười lăn lộn) Razz Sad 🐰

em tin là những ai đang là người yêu thủy thủ, vợ thủy thủ, sẽ đều suy nghĩ như vậy. Rolling Eyes Basketball king
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by vuphong Thu Sep 01, 2011 8:28 am

Vũ Minh Phương đã viết:

đã có lần, người yêu em hỏi: mai sau anh đi tàu em có chờ anh được không?,
em trả lời rành rọt: còn tuổi trẻ, thì anh cứ đi biển cho thỏa mãn tình yêu với biển cả. nhưng khi lấy em, có vợ, có con rồi thì phải lên bờ chứ. không thì nhớ lắm. muộn nhất đầu 3 phải lên bờ, về ở nhà với vợ con. Cười lăn lộn) Razz Sad 🐰

em tin là những ai đang là người yêu thủy thủ, vợ thủy thủ, sẽ đều suy nghĩ như vậy. Rolling Eyes Basketball king

nghe có vẻ tâm lý quá ha!
dù sao, nếu ai tinh ý thì sẽ thấy bản lĩnh trai HH có nét rất đặc biệt đó.
vợ em nói với em như vậy các bác à. drunken
vuphong
vuphong
Second Officer

Tổng số bài gửi : 220
Điểm kinh nghiệm : 195
Ngày tham gia : 29/06/2010
Đến từ : Nam Dinh

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by vuphong Thu Sep 01, 2011 8:29 am

Vũ Minh Phương đã viết:em đã đọc truyện này cách đây 2 năm. và em đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần, suy ngẫm rất nhiều lần mà cũng không thể hiểu nổi nên trách ai trong truyện ngắn này? trách người vợ có tình thương người quá đáng, hay người chồng phải làm việc nơi xa xôi ngoài biển cả?

mỗi lần đọc lại trang truyện ngắn này thì em lại có cảm xúc khác nhau. lúc thì lại thấy trách người vợ sao mà dễ dàng cảm thông cho người khác rồi lại rơi vào cái vòng luẩn quẩn thế? lúc thì lại thấy trách người chồng sao lại để mặc cho vợ con sống cô đơn, lẻ loi một mình ở trên đất liền nhiều cám dỗ ấy? lúc thì lại cảm thấy vui vui vì nhờ có biến cố đó mà cuộc sống họ ấm êm hơn, người vợ lại có người chồng luôn bên cạnh, những đứa con lại được gần bên bố. một gia đình hạnh phúc luôn có cả bố và mẹ ở bên cạnh có phải tốt hơn cho những đứa con hay sao?

càng đọc truyện ngắn này em lại càng cảm thấy ngưỡng mộ những con trai Hàng Hải như các anh. tình yêu dường như quá xa xỉ đối với sói biển, nhưng soi biển cũng thủy chung, yêu vợ, thương con lắm đấy chứ. và điều đặc biệt là, có lòng khoan dung và biết tha thứ, vượt qua tính ích kỷ của mình. và chỉ có tình yêu đích thực mới vượt qua được cái sóng gió khó khăn này?

sói biển ơi, dù có bất cứ điều gì thì cũng thật bình tĩnh và đừng nóng nảy để rồi mất đi tình yêu lớn của mình nhé!

câu truyện này cũng đáng đọc đó.!
còn truyện nào hay hơn, lãng mạn hơn....nhưng đừng làm trai HH bi quan quá, thì post lên anh em "yêu đời" chơi vậy!
vuphong
vuphong
Second Officer

Tổng số bài gửi : 220
Điểm kinh nghiệm : 195
Ngày tham gia : 29/06/2010
Đến từ : Nam Dinh

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Thu Sep 01, 2011 10:14 am

câu truyện này cũng đáng đọc đó.!
còn truyện nào hay hơn, lãng mạn hơn....nhưng đừng làm trai HH bi quan quá, thì post lên anh em "yêu đời" chơi vậy!
ơ, thực ra thì truyện này hay và rất lạc quan đấy chứ. phải đọc kĩ thì mới thấy nội dung của tác phẩm, ý đồ của tác giả. Cười lăn lộn)

nghe có vẻ tâm lý quá ha!
dù sao, nếu ai tinh ý thì sẽ thấy bản lĩnh trai HH có nét rất đặc biệt đó.
vợ em nói với em như vậy các bác à. drunken
ôi, anh đã có vợ rồi sao? sao lấy vợ sớm thế Cười lăn lộn)))))))))) Very Happy drunken

phải chăng mình là người tinh ý Cười lăn lộn I love you :lol: geek
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by vuphong Thu Sep 01, 2011 10:43 am

Vũ Minh Phương đã viết: ơ, thực ra thì truyện này hay và rất lạc quan đấy chứ. phải đọc kĩ thì mới thấy nội dung của tác phẩm, ý đồ của tác giả. Cười lăn lộn)

ôi, anh đã có vợ rồi sao? sao lấy vợ sớm thế Cười lăn lộn)))))))))) Very Happy drunken

phải chăng mình là người tinh ý Cười lăn lộn I love you :lol: geek
uhm, vợ rồi. cưới xong mới đi tàu.
vuphong
vuphong
Second Officer

Tổng số bài gửi : 220
Điểm kinh nghiệm : 195
Ngày tham gia : 29/06/2010
Đến từ : Nam Dinh

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Thu Sep 01, 2011 10:56 am

thế thì em phải gọi anh bằng chú. đi làm là già rồi. hì hì.
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by vuphong Thu Sep 01, 2011 11:52 am

Vũ Minh Phương đã viết:thế thì em phải gọi anh bằng chú. đi làm là già rồi. hì hì.

nghe mất phong độ quá!
vuphong
vuphong
Second Officer

Tổng số bài gửi : 220
Điểm kinh nghiệm : 195
Ngày tham gia : 29/06/2010
Đến từ : Nam Dinh

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Thu Sep 01, 2011 9:47 pm

hì hì. trai tân chưa vợ mới được gọi là anh, còn đã trở thành đàn ông rồi thì gọi bằng chú. anh khoảng 25, 26t chứ mấy, anh Phong nhire? hì hì. hơn em có 5, 6t. Laughing

mà sao dân Nam Định sao cứ ồ ạt muốn lấy vợ sớm thế nhỉ? không biết anh có phải là ở Huyện Xuân Trường không? hì hì.

Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by vuphong Fri Sep 02, 2011 7:45 am

Vũ Minh Phương đã viết:hì hì. trai tân chưa vợ mới được gọi là anh, còn đã trở thành đàn ông rồi thì gọi bằng chú. anh khoảng 25, 26t chứ mấy, anh Phong nhire? hì hì. hơn em có 5, 6t. Laughing

mà sao dân Nam Định sao cứ ồ ạt muốn lấy vợ sớm thế nhỉ? không biết anh có phải là ở Huyện Xuân Trường không? hì hì.

chỉ là cô ấy yêu quá nên bắt cưới sớm thôi, phụ nữ mà...sợ nhiều tuổi. Rolling Eyes Rolling Eyes

vuphong
vuphong
Second Officer

Tổng số bài gửi : 220
Điểm kinh nghiệm : 195
Ngày tham gia : 29/06/2010
Đến từ : Nam Dinh

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Fri Sep 02, 2011 2:20 pm

hehhee. tại anh làm sao thì cô ấy mới sợ chứ lị. tại đẹp zai quá hay ga lăng quá, hay lắm đối thủ quá nên cô ấy sợ. vợ anh làm gì thế? giáo viên à? bảo chị ấy lên diễn đàn cho vui. hi hi. cho đỡ cái cảnh nhớ chồng =)))
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by vuphong Wed Sep 07, 2011 8:15 am

Vũ Minh Phương đã viết:hehhee. tại anh làm sao thì cô ấy mới sợ chứ lị. tại đẹp zai quá hay ga lăng quá, hay lắm đối thủ quá nên cô ấy sợ. vợ anh làm gì thế? giáo viên à? bảo chị ấy lên diễn đàn cho vui. hi hi. cho đỡ cái cảnh nhớ chồng Cười lăn lộn)

he, vợ anh sợ trai HH lắm, chắc ko dám lên diễn đàn đâu. Cool Cười lăn lộn
vuphong
vuphong
Second Officer

Tổng số bài gửi : 220
Điểm kinh nghiệm : 195
Ngày tham gia : 29/06/2010
Đến từ : Nam Dinh

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Wed Sep 07, 2011 9:25 am

he, vợ anh sợ trai HH lắm, chắc ko dám lên diễn đàn đâu.
có mà cô ấy ghét trai HH thì có ấy? các cụ nói chỉ có đúng. ghét của nào trời trao của ấy. Cười lăn lộn
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by bientinh@S2 Wed Sep 07, 2011 10:02 am

có yêu có ghét thế mới là tình yêu chứ . hj nhưng mà phải nói trai HH mà có người y như P thì quả thật là rất may mắn và hạnh phúc đó Smile bọn mình cũng chỉ mong người y(vợ) thấu hiểu đc và thông cảm cho thì chẳng có j hạnh phúc hơn điều đó! bởi trai HH chung tinh va y vợ con lắm mà bom
chúc 2 bạn sẽ có mái ấm hp
bientinh@S2
bientinh@S2
Able Seaman

Tổng số bài gửi : 24
Điểm kinh nghiệm : 17
Ngày tham gia : 24/04/2011

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Vũ Minh Phương Wed Sep 07, 2011 10:16 am

có yêu có ghét thế mới là tình yêu chứ . hj nhưng mà phải nói trai HH mà có người y như P thì quả thật là rất may mắn và hạnh phúc đó Smile bọn mình cũng chỉ mong người y(vợ) thấu hiểu đc và thông cảm cho thì chẳng có j hạnh phúc hơn điều đó! bởi trai HH chung tinh va y vợ con lắm mà bom
chúc 2 bạn sẽ có mái ấm hp

ối ối, cậu lăng - xê tớ quá rùi đóa nha!!!!!!!!!!!!!!!!
Cười lăn lộn)
tớ mới năm thứ 2 thôi. còn những 2 năm nữa mới ra trường. mà người yêu tớ thì năm nay đi làm rồi. hehe. làm sao mà biết trước được. Cười lăn lộn nhỡ đi tàu lại kiếm được cô nào thì sao. Cười lăn lộn
Vũ Minh Phương
Vũ Minh Phương
Tàu không số

Tổng số bài gửi : 346
Điểm kinh nghiệm : 43
Ngày tham gia : 11/08/2011
Nơi làm việc : Sinh Viên trường Đại Học Thương Mại
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Sóng không nổi từ biển Empty Re: Sóng không nổi từ biển

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 1 trong tổng số 4 trang 1, 2, 3, 4  Next

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết